“Thuốc đắng dã tật – lợi cho [trị] bệnh, trung ngôn nghịch nhĩ – lợi cho hành động”

Người xưa nói: “Thuốc đắng dã tật – lợi cho [trị] bệnh, trung ngôn nghịch nhĩ – lợi cho hành động”

Có vị giám đốc tâm sự, lúc đầu ông sợ mất lòng không nói rõ quy tắc với nhân viên dẫn đến hiệu quả công việc thấp, về sau ông rút ra rằng các quy tắc cơ bản cần rõ ràng. Trung ngôn có thể khó tiếp thụ nhưng lợi cho hành động, tuy nhiên nên đặt trung ngôn trong ngữ cảnh văn hóa, không nên dùng lời lẽ thô tục, không nên nặng lời dễ gây tổn thương đối phương, lời lẽ nên phản ánh đúng sự tình và về cơ bản nên nói giảm nói tránh làm sao để vẫn diễn đạt được ý sẽ tốt hơn.

Ngoài ra có thể thấy, thuốc đắng giúp dã tật, thì sự thật về văn hóa, lịch sử, thế giới xung quanh cũng có thể giúp con người ta thay đổi nhận thức, quan niệm, hành động.

Comments

Popular posts from this blog

Mất nội hàm tu dưỡng là nguyên nhân khiến nhiều người học cảm thấy mệt mỏi, buông lơi, nhiều người trưởng thành thì chẳng buồn học tập gì nữa

Thanh niên Nhật Bản là một ví dụ điển hình để nhìn người ngẫm ta

Mạn đàm về việc nuôi dạy con cái